May 19/2011
Sau gần 10 năm trời theo dõi, kể từ biến cố Tòa tháp đôi tại New York bị đánh  bằng “bom phi cơ” ngày 11-09-2001, Hoa Kỳ đã hạ sát kẻ chủ
mưu đã gây ra biến  cố đó (và nhiều vụ việc khác) là Osama bin Laden ngày 01-05-2011 mới rồi, trong  một vụ đột kích vào nơi y đang trú ngụ cùng gia đình tại Pakistan. Công lý cuối  cùng đã được thực thi cho hơn 3000 thường dân vô tội và mở ra hy vọng mới thế  giới từ nay sẽ có thể sống yên bình.
 
Ngay sau khi tổng thống Obama công bố sự việc, lãnh đạo của nhiều nước đã lên  tiếng chúc mừng nước Mỹ. Về phía Trung Cộng thì tại cuộc họp báo thường lệ của  Bộ Ngoại giao ngày 03-05, nữ phát ngôn viên Khương Du nói rằng chủ nghĩa khủng  bố là kẻ thù chung của cộng đồng quốc tế, rằng Trung Quốc luôn chống lại mọi  hình thức khủng bố và tích cực tham gia những nỗ lực chống khủng bố của toàn  cầu. Nữ phát ngôn viên của
Việt cộng là Nguyễn Phương Nga liền sau đó cũng  nói y chang đàn anh (đàn chị): “Việt Nam phản đối chủ nghĩa khủng bố  và lên án các hoạt động khủng bố dưới mọi hình thức”. Ôi, quả là những lời quá  tốt đẹp !?!
 
Vậy là tên trùm khủng bố số 1 của thế giới trong thế kỷ 21 đã đi xuống âm phủ  để hội ngộ với các tên trùm khủng bố bậc thầy của thế kỷ 20, như lãnh tụ Quốc xã  Adolph Hitler (giết 6 triệu người Do Thái), lãnh tụ độc tài Saddam Hussein (giết  hàng vạn người Kurde lẫn Iraq)… và nhất là với các lãnh tụ Cộng sản mà Bin Laden  phải bái làm sư phụ, trong đó có Lenin -mới đây bị Giáo hội Chính thống Nga gọi  là con quái vật- Stalin, Mao Trạch Đông, Pol Pot, Hồ Chí Minh… với thành tích là  chung tay hóa kiếp cho 100 triệu nạn nhân vô tội, đồng bào ruột thịt của chính  họ.
 
Thành thử chẳng lạ gì mà cùng lúc với lời tuyên bố của nữ phát ngôn viên  Phương Nga nói trên, báo chí công cụ (theo thứ bản năng tàn sát luôn nằm trong  tâm hồn Cộng sản) nhân kỉ niệm 36 năm ngày thống nhất đất nước, đã đăng tải  nhiều bài ca ngợi những thành tích khủng bố của VC trong thời kỳ chiến tranh  Quốc-Cộng. Chẳng hạn bài “Tôi ám sát người sắp làm thủ tướng Sài Gòn”, đề cao  chuyện 2 biệt động Sài Gòn tên Hùng và Châu đã đặt bom giết chết giáo sư Nguyễn  Văn Bông, Viện trưởng Học viện Quốc gia Hành chánh, cố vấn cho Tối cao Pháp  viện, ủy viên Hội
đồng Quản trị Ngân hàng Quốc gia Việt Nam. Hoặc bài “Ký ức  hào hùng”, tường thuật chuyện một cô gái mang tên Trịnh Thị Thanh Mão, người  Quảng Trị, đi đánh bom khủng bố từ lúc 14 tuổi và tự khoe là đã từng mưu sát  Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu nhưng bất thành.
 
Ngoài ra, báo chí công cụ còn tiếp tục đại ngôn về cuộc chiến thắng Đế quốc  Mỹ xâm lược và bọn “ngụy quân, ngụy quyền”, vốn thực chất là một cuộc khủng bố  nhân dân cả hai miền Nam Bắc. Quả thế, kể từ khi Hội nghị trung ương đảng ra  Nghị quyết “củng cố miền Bắc, chiếu cố miền Nam” ngày 13-05-1959 đến  khi kết thúc cuộc chiến vào ngày 30-04-1975, thì phe Cộng sản đã bị chết trên 3  triệu người. Quảng Nam, Quảng Bình thiệt hại nặng nhất, trung bình mỗi hộ một  người. Phe Cộng hòa có 300.000 quân nhân tử trận. (Theo bản công bố của Bộ Lao  động Thương binh Xã hội phổ biến ngày 14-12-1998 trên đài Hà Nội). Còn theo ông  đảng viên phản tỉnh Nguyễn Hộ trong “Quan Điểm v�Cuộc Sống” thì cả hai miền Nam  Bắc đã chết trên 11 triệu người.
 
Nhưng đấy chỉ là nói về cuộc chiến tranh Quốc-Cộng (Cộng sản xâm lăng-Quốc  gia tự vệ) thôi. Cuộc khủng bố nhân dân (Cộng sản nước nào cũng chỉ sát hại đồng  bào, rất hèn hạ) đã bắt đầu trước đó nữa. Ai mà quên được chiến dịch đấu tố  “cường hào ác bá” tại Liên khu 4 (Thanh Hoá,
Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình,  Quảng Trị, Thừa Thiên) năm 1953, cướp đi sinh mạng hàng ngàn người vô tội! Ai mà  không nhớ cuộc Cải cách Ruộng đất ngày long trời đêm lở đất tại miền Bắc năm  1949-1956, giết hại trực tiếp và gián tiếp nửa triệu dân lành trong chủ trương  “trí phú địa hào, đào tận gốc, trốc tận rễ”. Tiếp theo đó là cuộc khủng bố giới  trí thức trong vụ “Nhân văn Giai phẩm”, cuộc thanh trừng giới đảng viên trong vụ  “Xét lại chống đảng” cũng làm điêu đứng cả hàng vạn gia đình và làm thui chột  bao tài năng của Dân tộc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét